LỮ
KHÁCH ĐƯỜNG XA
Mênh
mông chiều buông
Rừng
núi mờ trong sương.
Từng
hồi chuông ngân dài trong gió,
Bổng
trầm nôn nao lòng lữ khách đường xa.
Đường vắng người qua,
Đường
chỉ có mình ta lữ khách đường xa.
Qua
đây ta dừng lại
Ngắm
núi rừng chiều thu.
Rừng
bạt ngàn rừng xanh dẫu đang mùa thay lá,
Rừng
mờ ảo trong sương chiều xa xa.
Kìa
xóm làng những ngôi nhà mái lá,
Thấp
thoáng khói bay bếp nhà ai vơi đầy.
Lữ
khách nhìn khung trời,
Nơi
ấm nồng tuyệt vời,
Nơi
ấm áp tình người,
Nơi
ấm no làn khói lữ khách đói rồi này.
Mở
bàn tay gửi vào làn gió
Khúc
ca vui bụi đường.
4-2010
Nguyên
Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét