KHÓ NGỦ
(Điệp từ)
Khó chịu
trong người ngủ khó sao
Không yên
giấc mộng giấc chưa vào
Ngồi lên
chẹp miệng ngồi không vững
Đứng dậy ôm đầu đứng muốn nhao
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
KHÓ NGỦ
(Điệp từ)
Khó chịu
trong người ngủ khó sao
Không yên
giấc mộng giấc chưa vào
Ngồi lên
chẹp miệng ngồi không vững
Đứng dậy ôm đầu đứng muốn nhao
GỌI ĐÔNG
(Tứ tuyệt)
Có phải
em về trong gió lộng
Mà sao nắng
lại núp mây bồng
Heo may
giận dỗi tìm nơi trốn
Có một giao mùa sớm gọi đông…
AI GIÚP
TÔI
(Điệp ngữ)
Tớ khổ
đau này đã khổ đau
Làu bàu
sáng tối vẫn làu bàu
Dư năm mới
rõ là năm mới
Đủ kiếp sau cùng cũng kiếp sau
TỰ CHƠI
(Lục ngũ
cửu)
Có những
mục tiêu hão huyền
Nhiều những
giá trị ảo
Cho nên
chúng ta cần phải tỉnh táo tầu…
Có những thước đo nhân tạo
CHÊNH
CHAO
Em mặc tà
áo tím
Ta thấy
giấc mộng hồng
Nụ xuân
thì mọng chín
Em… về
chung nhà không…
Ừ thì ta sẽ sống
BÓNG QUÊ
(Gieo vần chéo)
Cánh đồng
lúa chín vàng
No những
ngày mưa nắng
Em vừa độ
xuân sang
No hồn nhiên gửi gắm…
XIN LỖI ANH!
ĐỪNG LÀM TÔI NỔI ĐIÊN
(Dĩ đề vi
thủ)
XIN qua
cánh cửa xẻ đôi miền
LỖI gánh
mang về lại để yên
ANH phụ
tình rồi sao phải bấn
ĐỪNG ân nghĩa nữa chẳng còn phiền
LÀNG VEN
SÔNG
(Gieo vần
tiếp)
Làng ven
sông dài nhưng hơi hẹp
Những trảng
cát miên man thật đẹp
Như nàng
thiếu nữ của quê hương
Như người
con gái mà tôi thương…
Làng đôi
khi lả lơi lắm nhé
Đon đả mời
chào đắt với rẻ
Mời ở lại
với kẻ không quen
Mời ở lại
không cứ sang hèn….
Làng cười
đó rồi làng khóc đó
Những
ngày nắng, những trận mưa đổ
Làng sụt
sùi khổ quá đi thôi
Như người
mẹ lạc mất con rồi…
Làng cũng
khi giả đò quên nhớ
Chắc chỉ
là viện một cái cớ
Hờn dỗi với
mấy người tha hương
Nũng nịu
khiến đôi bên chạnh buồn…
Bộ quần
áo gấp dài theo hướng
Tả tơi
theo mỗi mùa gió chướng
Nhưng nào
thay làng vẫn ven song
Rách, vá
thêm dầy cả tấm lòng…
Làng ven
sông! Ai về mà ngóng
Già làng
kể, đám trẻ con hóng
Chuyện
ngày xưa… ngày xửa ngày xưa…
Chuyện
ngày nay… ven sông… làng vừa…
14-01-2023
Nguyên Hữu
QUÊ
(Gieo vần
tiếp)
Gió kéo
chiều về lắng đọng quê
Màn sương
hóng chuyện trải lê thê
Chim tìm
về tổ sau ngày mệt
Hàng cây thu bóng như lần vết…
PHÂN CẤP
Vì dưng bố
mẹ tớ nghèo
Xếp vào
diện thu nhập thấp
Bạn - tôi
phân thành từng cấp
Đối đãi bắt
buộc phải theo…
Làm gì có chuyện quen thân
HÃY CỨ HỒN
NHIÊN
Thuyền em
trôi giữa mộng đời
Gieo vào
mơ ước bao người
Một lần,
một lần này thôi
Em vẫn lặng
lẽ nụ cười…
Em đừng ghé bến tìm vui
DÙ THẾ
NÀO ANH VẪN YÊU EM
Cũng từng
có một thời
Hai ta đã
bên nhau
Ngọt ngào
thật là thích
Vui như
chuyện cổ tích…
Em là cô bé xinh
LÃNG QUÊN
CÔNG BẰNG
(Tân hình
thức)
Dường như
là chúng ta đã quên những bài
học đã được
học trong trường rồi hay sao
ấy khi mà
những cách hành xử, đối xử
ngày một lệch lạc nhiều hơn trước đây đâu
THU XƯA
(Tứ tuyệt)
Thu về lá
rụng nỗi niềm xưa
Cái thủa
yêu thương rộ tứ mùa
Có phải
xuân cùng thu dệt áo
Mà sao nắng với mộng thêu hoa…
ÍCH KỶ
Em đặt
ngón tay trên đôi môi đỏ
Dỗi hờn với
chính ngón tay thân yêu
Ngón tay
búp măng, ngón tay thon nhỏ
Em giận
ngón tay này thật là nhiều…
Ngón tay này vẫn đêm ngày tự hiểu