Thứ Sáu, 22 tháng 10, 2004

DAY DỨT

 

DAY DỨT

 

Mùa thu đâu chỉ lá vàng

Mùa thu trơ trụi lá gầy khô con đường

Tôi đi trong nhớ, trong thương

Buồn vương chiếc lá, tôi thương lá gầy

Bước chân lặng lẽ tôi này

Chọn lối nhẹ nhàng

Kẻo xột xoạt, lá kêu

Lá đau – tôi hiểu đau mà

Em đi em bỏ tôi rồi

Cô đơn rơi rụng

Cả trời đau thương

Lang thang dạo bưc trên đường

Mùa thu vương mãi con đường lá bay

Buồn đau sẽ ở nơi này

Còn tôi vẫn dạo bước này, tôi đi

Cứ đi…

Tôi kệ…

Cứ đi…

Đến khi khuây khỏa tôi thì dừng chân

Kệ thôi

Ai biết ngày mai

Chợt bần thần

Tôi đứng

Lặng

Mùa thu

 

10/2004

Nguyên Hữu

 

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét