Thứ Bảy, 22 tháng 6, 2002

TẾT...



Lẩn từ đâu trong làn gió
Quẩn tới đây khiến mắt cay cay
Cái mùi khói làm tôi nhớ đến
Những ngày xưa... đến tết ngày xưa...
Ôi tất bật những ngày trước tết
Làng trên xóm dưới rậm rịch làm sao

CƠN MƯA BÂNG KHUÂNG

 

 


CƠN MƯA BÂNG KHUÂNG

 

Mưa                 mưa trên phố.

Mưa trong những        mong chờ,

Tôi đợi            em       chưa đến,

Bong     bóng phập phồng…

Chạy                trốn đi đâu.

NGẪU HỨNG TRĂNG RẰM


 

 

NGẪU HỨNG TRĂNG RẰM

 

Đêm khuya thao thức thở dài

Bỗng nàng đến gõ cửa hoài tìm ta

Giật mình cửa… ui choa

 Nàng ùa vào cuốn chặt ta chẳng rời

Nàng đến ấm áp tuyệt vời

Thứ Tư, 19 tháng 6, 2002

HÌNH BÓNG QUÊ NHÀ



Từ quê nghèo ra đi
Tìm bạc vàng giàu sang
Tôi dang đôi cánh
Tung hoành khắp trời xanh...
Để rồi chim bay mỏi cánh
Dừng lại giũa trốn thị thành

Thứ Ba, 18 tháng 6, 2002

XIN LỖI RẺ QUẠT



Dẻ quạt ơi cho tao xin lỗi
Tao cứ nghĩ tao nuôi được chúng
Nên bắt về những đứa con mi
Để thẫn thờ mi tìm ngơ ngác
Từ bụi chuối, cành chanh, cành khế,…
Cứ gọi kêu: “chip… chip…” tìm con

Thứ Hai, 17 tháng 6, 2002

RU EM


Em hãy ngủ - nào em hãy ngủ
Hắn đi rồi em đừng vương vấn
Em hãy coi đó là giấc mộng
Và tỉnh dậy chẳng còn tiếc nhớ.

Em đừng khóc - em đừng khóc nữa
ớc mắt em hắn đâu rung động

NGHE TIẾNG KHÓC MẸ CỦA BẠN


NGHE TIẾNG KHÓC MẸ CỦA BẠN

 

Ôi cuộc sống êm đềm ngọt ngào quá
Vậy sao đời nỡ cướp của chúng tôi
Người mẹ hiền tháng năm lam lũ

Nuôi chúng tôi, chăm sóc chúng tôi

Và mẹ ơi… mẹ đi mẹ có biết?

Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2002

LÁ DIÊU BÔNG


Em còn nhớ về những ngày xưa
Trung thu đó - chờ trăng lên phá c
Ôi trăng tròn - miếng bánh dẻo vuông vuông
Bánh thơm quá - ánh trăng sao ngòn ngọt.

Em còn nhớ những trò chơi ngày trước

ĐÒ MỘNG NGÀY XƯA


Mưa rơi mãi con đê làng nhem nhuốc
Tôi đứng lặng trên bến sông thân thuộc
ới tán cây già tôi tìm mộng ngày xưa...
Ngoài kia, những con sóng bạc đầu hung dữ
Đuổi theo nhau đưa đò mộng em trôi đâu
Chiều khuất bống nỗi lòng ai ngơ ngác

MIỀN TRUNG LŨ LẠI VỀ



Miền Trung lũ lại về rồi
Lại mênh mông nước nổi trôi tứ bề
Lại nghe tiếng khóc đêm khuya
Khóc c
ảnh chia lìa – ai mất người thân…
Tôi nghe, đứng lặng bần thần
Làm sao kìm nổi lệ dâng sắp tràn