BÓI HỎNG
(Gieo vần ôm)
Ngó cặp
Chân gà
Cụ la
Đừng gắp...
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
BÔNG HOA ĐẸP
(Bát láy)
Thích thú nàng cười
với kẻ si
Làm ngơ ngẩn
khách mộng xuân thì
Kìa anh đứng cạnh
say sưa vẽ
Đấy bác ngồi ngoài lặng lẽ ghi
SOI MÌNH
(Lục ngôn thể)
“Sao người ta giỏi
thế kia”
Tự tôn bản thân bị
ra rìa
Nhìn họ suy xét
đong đếm
Ngó mình nghĩ ngợi cân chia
SỰ NHÀM CHÁN
(Tân hình thức)
Có từng trải mới
biết được gánh nặng
của mỗi một người
đều có điểm chung
HẠT SƯƠNG ĐÊM
(Tung hoành trục
khoán)
(Giữa đêm khô lạnh
thấy buồn đời
Chán phận sương
mù cũng lệ rơi)
Giữa bãi sông quê
dõi cảnh trời
Đêm trường ướm vận vỗ về nơi
MỘT CÁI CHẾT
(Áp cú)
Nhạc đã vang lên
phía bức tường
Tường màu lạnh lẽo
trắng tang thương
Thương ai bạc phận
tìm hoang dã
Dã bạn hoàng tuyền vọng cố hương
BĨ CỰC
(Gieo vần nối)
Cô nằm dài trên
giường lặng đợi
Cánh cửa phòng vẫn
đóng im lìm
Làm hơi thở và cả
nhịp tim
Như bản nhạc vang trong bóng tối…
VÒNG TUẦN HOÀN ÁP LỰC
(Tân hình thức)
Cuộc sống có quá nhiều thứ khiến chúng
ta
luôn cảm thấy bị áp lực mà áp lực
nhiều quá thì quay ra đùn đẩy đùn đẩy
để cân bằng để san ra cho nhau làm
HỜN DỖI
(Ngũ ngôn bát cú - Đường luật)
Em từng khóc rất nhiều
Cứ ngỡ chẳng còn yêu
Lại thấy rằng mong nhớ
Ra là vẫn chảnh kiêu
BÃO TAN
(Lưỡng đầu xà)
Đau nhánh đầu cành bởi nhánh đau
Mau về gọi gió hãy về mau
Nắng nhìn giận dữ ai nhìn nắng
Rau ngó hiền lành cỏ ngó rau
MỘT THOÁNG
(Lục ngôn thể)
Sợi nắng len qua tóc mềm
Bờ môi hờn nũng ngọt thêm
Gọi mời mắt đời phút chốc
Kéo lôi hồn người ngày đêm