TỈNH MÊ MỘNG CŨ
(Lục ngôn thể)
Tới bến gọi đò nhớ dáng tiên
Như trước là thấy bóng liền
Mỗi lần về thấy tâm hụt hẫng
Vài bữa ngó qua dạ muộn phiền
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
TỈNH MÊ MỘNG CŨ
(Lục ngôn thể)
Tới bến gọi đò nhớ dáng tiên
Như trước là thấy bóng liền
Mỗi lần về thấy tâm hụt hẫng
Vài bữa ngó qua dạ muộn phiền
CHUYỆN NHỎ
(Song lục bát)
Chẹp miệng ôi dào chuyện nhỏ
Bĩu mỏ chuyện nhỏ thì sao
Nếu không nhịn được thế nào cũng toang…
NHỚ CÔ HÀNG XÓM
(Tân hình thức)
Các bạn của
tôi hay tụ
họp ôn lại
chuyện xưa mà
CỨ THẾ NÀY MỌI THỨ RỒI SẼ LOÃNG TAN
(Lục bát biến thể)
Đã thiếu nhân đức cho dù
Tài đủ giỏi thừa cũng chỉ thế thôi
Khốn khó mới biết lòng người
Thần thánh khóc cười chúng nó bán buôn
ĐỪNG TUỲ TIỆN
(Gieo vần tiếp)
Cứ thử tuỳ tiện thử xem
Rồi sẽ thành một thói quen
Nhỡ không kiếm ra tiền nữa
Lấy gì dỗ dành mỗi bữa…
TIẾNG LẢNH CỒNG CHIÊNG
(Gieo vần chéo)
Gọi mưa cho nước về
Cho ngập đồng ngập ruộng
Cho mát làn gió quê
Cho sông đầy sung sướng…
BIẾT ĐỦ
(Tứ tuyệt)
Làm sao biết đủ được đây người
Hạnh phúc người mù thấy được thôi
Đã sống chưa từng như chúng bạn
Thèm nhìn, muốn ngắm, ước vui chơi…
ĐƠN GIẢN THÔI
(Lục bát biến thể)
Có thể những thứ rườm rà
Phiền quá thì ta nên vứt bỏ đi
Giữ mãi cũng chẳng lợi gì
Chỉ thêm nặng bước chân đi đường dài…