Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2013

MÙA THU TRỞ LẠI


MÙA THU TRỞ LẠI

Em thấy không mùa thu đã trở lại
Nắng âm u – nắng khẽ ru gì?
Mà rạo rực trái tim hồng anh đó
Đón thu sang - cơn gió vội vàng
Vừa ân ái với muôn vàn hoa cỏ

Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013

THÂN GÁI



THÂN GÁI

Kỉ niệm sống mỗi lần chiều khuất bóng
Em thẫn thờ nơi bến vắng riêng em
Gieo – trồng – cấy… biết bao nào hi vọng
Vun tưới rồi gặt hái tuyệt vọng thôi

Thẫn thờ rơi – xua đuổi đã nghẹn rồi

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

TỘI THỜI GIAN



TỘI THỜI GIAN

Thời gian ơi… trôi qua lặng lẽ
Gạch vẽ chi dấu hỏi lạ kì
Gió đi chơi đừng đùa nghịch nữa
Loang lổ tường – vôi vữa sầu bi
Đám cỏ con tì, bậu đau tường khổ

Thứ Ba, 10 tháng 9, 2013

TÓC GIÀ


TÓC GIÀ

Sao em không nói những ngày còn thơ
Giờ đây tóc bạc… suy tư em buồn
Mắt mờ… đắng – giọt lệ tuôn
Tay run, chân rủn lặng ôn cái ngày
Giá như… - số phận đọa đày

VỀ ĐÂU?



VỀ ĐÂU?

Thu rồi xuân có qua đâu
Đợi xuân cô gái vò nhầu tứ thân
Lang thang bất cẩn phong trần
Tìm xuân du mục phân vân đường về
Đoạn đời bao nỗi nhiêu khê

Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

CÁM ƠN NGƯỜI



CÁM ƠN NGƯỜI

Cám ơn những lời xỉ vả
Cám ơn lạnh nhạt những đuổi xua
Để tôi bừng tỉnh vừa đủ thấy
Vần thơ vẫn vậy – vẫn đong đầy
Vật chất xưa nay đày hồn nặng

CÁM ƠN



CÁM ƠN

Cám ơn em - vì đã có MiLan
Che chở anh những ngày anh trốn chạy
Những khổ sầu – lùng – vây – bấu tim anh
Anh đau lắm – lặng lẽ đâu ai biết
Hắt hủi người đời – anh biết… mình anh

Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013

LỜI ĐAU



LỜI ĐAU

Cám ơn người – nhát dao người chọc ngoáy
Những nông sâu – đủ đau nhói tim tôi
Bĩu môi: Xời… rơi đâu những máu
Nhát dao đời – lời khắc dấu thương riêng
Họa có điên mới rủa nguyền không nghĩ