Thứ Hai, 28 tháng 10, 2013

KHOẢNG LẶNG


KHOẢNG LẶNG

Ông nội ơi con cháu về rồi
Đít tôn cũng đã về rồi đây ông
Lặng nhìn tê tái cõi lòng
Con chào con hỏi ông không nói gì
Tai biến - hai nửa phân chia
Nửa này lạnh lẽo - nửa kia ấm nồng
Bàn tay con nắm tay ông
Ông nắm giữ chặt không buông... nhạt nhòa...
Chú thím còn nhắc hôm qua
Ông đi ăn cỗ đưc mà ông ơi
Hàng xóm c
ũng đến thăm rồi
Ngư
i đưng, người sữa nghẹn lời xót xa
Anh em cô bác ở xa
Hay tin cũng vội về
mà thăm ông
D
ặn lòng không khóc... sẽ không...
Hư l
m nước mắt sao không nghe lời...
Vội lau, vộ
i bưc riêng nơi
M
ột góc phòng vắng thả rơi vỡ òa...

27/10/2013
Nguyên Hữu



Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét