Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2025

VỀ MUỘN

 

 


VỀ MUỘN

Thơ tự do

(Gieo vần cách)

 

Về

Thăm chốn cũ

Có nơi cỏ tốt xanh um
Học đòi cao như cổ thụ

 

Dòng sông sâu bởi trời thu

Đưa đẩy vài chiếc lá
Dừng lại nơi tấp nập bến xưa

Giờ hoang tàn hết cả

 

Thời gian như cơn gió qua

Lúc rời quê tìm hoa mộng

Nay quay về vẫn hai bàn tay không

Và bầu trời quá rộng

 

Ta về thấy vơi bớt người xưa trông

Ai cũng có nhà riêng biệt

To – nhỏ dưới ánh mặt trời

Tà dương cộn lên khắc nghiệt

 

Tiếng thở dài như nỗi lòng riêng

Người bạn cũ thủa xưa học giỏi

Đứng nhìn cây bàng

Trơ trụi lá không một lời nói

 

Nước mắt ai rơi

Nhang khói thơm viếng người trong mộng

Một mỹ nhân

Giờ quen mùi trong kỉ niệm sống

 

Bước dài thêm bước chân mà thấy trong lòng

Tĩnh lặng

Ngôi chùa vẫn cổ như xưa

Rêu phong còn sót vài tia nắng

 

Cuối cùng cũng dừng chân

Đứng giữa sân nhìn căn nhà cũ

Tìm thấy nụ cười
Trong giọt lệ vừa rơi còn đương giận chủ…

 

 

27/07/2025

Nguyên Hữu

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét