VỊ KHÁCH TRỌ
Thơ tự do
(Gieo vần chéo)
Đám mây trắng bay bay
Hàng nghìn năm vẫn thế
Cho đến mãi hôm nay
Đã khác xa lời kể
Đám mây trắng nhiêu khê
Giờ tìm về oán trách
Đòi ngày xưa những kỉ niệm hẹn thề
Giờ mới tìm về thì làm sao có cách
Ở mãi nơi sóng biếc cỏ xanh
Du ngoạn nhiều nơi núi sông cảnh đẹp
Sống một thời như người tiên nào có nghĩ đến anh
Bao nhiêu năm giờ quay về cưỡng ép
Đòi ngày xưa làm sao được nữa em
Anh đã đưa tiễn cùng vô vàn đau khổ
Buồn – vui đan xen
Ví như đám mây trắng dừng chân vui
vài khắc trọ
Ví như khách qua đường vô lo
Từng ở chốn này ngoạn cảnh
Tình yêu ư? Cũng chỉ là một trò
Của những khách có tiền – tài – sắc, chảnh
Vết thương chưa lành
Đau tiếp trong lời bài hát
Mơ mộng giữa xuân xanh
Anh vẫn đào tiếp chôn sâu cuộc tình
năm xưa thêm tầng đắng chát…
17/07/2025
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét