Thứ Hai, 13 tháng 9, 2004

VỞ KỊCH


VỞ KỊCH

Em đi đi
Em đi về đi
Còn chi nữa
Tình ta đã hêt
Thoảng gió trời

Như khói mây thôi.
Anh biết rồi
Buồn đau anh hiểu
Chẳng sao đâu
Đêm qua – ngày tới…
Lưu luyến chi?
Vương vấn nữa gì?
Sao phải thế?
Anh cần ư?
Giả tạo.
Nếu em có thật
Thì em đâu rũ bỏ
Quên anh này
Em chạy theo người
Rồi… ngoái lại…
Ha… ha…
Cảm động
Như vở kịch
Ta đã từng xem
Công chúa bị hung thần bắt giữ
Hiệp sĩ đi tìm
Đòi lại người yêu
Rồi bên nhau
Yêu nhau mãi mãi…
Còn anh
Anh sợ hãi
Sự giả dối ghê người
Tự nguyện em ơi
Cớ chi phải thế
Trong tim anh
Tình em nguội lạnh
Đã hết rồi
Nó bị giết chết rồi
Bằng chính sự giả dối của em.
Em đã theo người
Thôi
Em hay đi đi…

09/2004
Nguyên Hữu


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét