Thứ Tư, 29 tháng 9, 2004

ĐÒ ƠI…

 

ĐÒ ƠI…

 

Hò… ơ… … ơ...

Ơ… hò…

Tôi đứng lặng trên bến sông

Mơ màng

Tôi muốn sang sông

Tôi ngó

Tôi trông

Tôi cất tiếng gọi:

“Đò ơi… đò…”

Rồi lắng nghe

Im lặng…

Không tiếng đáp lời

Vẳng từ bến sông kia

Tôi ngác ngơ

Sóng hát ru

Ngày xưa…

Ngày xưa

Cũng tại nơi này

Tôi đứng đây

Cất tiếng gọi:

“Đò ơi… đò…”

Vẳng từ xa

Bên kia bến sông

Tiếng người thưa:

“Ơi… đò ơi…”

Theo gió

Đến bên tôi

Xao xuyến bồi hồi…

Cô lái đò sang

Với giọng hò

Vang dậy

Con sông quê

Sóng vỗ ơi à…

Thế rồi thôi

Cuộc sống mới

Hiện đại rồi

Thay đổi…

Sông có cầu
Đò cất, giấu nơi đâu?

Bến vẫn đây

Lâu nay không ai ghé

Xanh rêu quá

Kìa lớp lá dầy sao…

Yên lặng thế…

Tiếng cô lái về

Vọng…

Trong gió chiều

Chợt cứa khẽ vào tim

Im lìm bến ngủ

Tôi khẽ ru

Ơi… à…

 

09/2004

Nguyên Hữu

 

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét