Thứ Năm, 10 tháng 7, 2003

MẸ ƠI! CON BUỒN!

 


 

MẸ ƠI! CON BUỒN!

 

Mẹ ơi               mẹ       ở nơi đâu.

Con về             trong căn nhà        năm xưa,

Lặng lẽ            và yên bình,

Chỉ có              gió heo may

Lần      sờ kỉ niệm       lao       xao lao xao.

Nhạt nhòa        nước        mắt con rơi,

Chơi    vơi hương khói

Mẹ ơi               con      buồn…

Vòng tay         con mồ côi

Vòng tay         con cô đơn mẹ             biết      không.

Nắng   vàng hao gầy

Sân      đầy lá rơi

Ngõ     về quạnh vắng

Con ngơ ngác mẹ       giờ ở                đâu.

Giật mình        trong mơ màng

Đêm vắng                    trăng sao

Gió gào rít       trên cao

Giá lạnh          ùa vào vây kín           nơi       con.

Sẽ không còn như ngày xưa

Mẹ vuốt ve         ru     con ơi à…

Mẹ       mẹ bỏ con       đi rồi

Con ngồi         lặng     lẽ mình con.

Mẹ bỏ căn       nhà yêu rồi

Căn nhà vắng lạnh      âm u.

Mẹ bỏ              khu vườn đi rồi

Cỏ dại nhớ      bàn tay mẹ    trỗi dậy mọc kín xanh um.

Mẹ       bỏ đi rồi

Lá vàng già     hờn dỗi            thu rơi

Rơi đầy

Vơi đầy           nước    mắt con rơi.

Mẹ       ơi con khóc.

Mẹ biết không             con      buồn…

 

10/07/2003

Nguyên Hữu

 

 

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét