Thứ Bảy, 12 tháng 7, 2003

HƯ KHÔNG



Tôi yêu nàng, cũng chỉ thế mà thôi
Nàng đ
ã xa – tôi buồn bã
Tôi với nàng có chi đâu đáng k
Tôi chỉ là cơn gió thoảng sóng tan
Âm thầm vẫy vùng trên bãi cát
Thét gào tìm lối giữa mây ngàn
Ngày đang tàn – kìa đêm đã đến

Đêm đang tan kìa nắng đã lên…

Tôi vẫn thế - buồn ghê, lặng lẽ…
Ngồi nhâm nhi kỉ niệm ngọt đắng sao
Cứ ẩn hiện mờ mờảo
Đến rồi đi những nét vẽ ngoằn ngoèo
Xa – xa – xa – rồi mất hút
Tôi hụt hẫng nhắm mắt lắc đầu
Tôi không rõ, tôi không còn biết nữa
Trong tôi giờ chỉ đọng vết hư không…
HƯ KHÔNG
07.2003
Nguyên Hữu


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét