Thứ Hai, 12 tháng 7, 2004

QUÊ MÌNH


 

QUÊ MÌNH

 

Về chơi thôi
Chưa th
ể về ở lại
Vì phải bôn ba
Vì cuộc số
ng mà,
Quê ta đó


Khó, khổ vẫn còn
Nh
ưng ấm áp
nh người
Giàu có.
Xôn xao…

Tươi…
Xanh mát quê m
ình
Tôi lại về rồi
đó
Với gió trời theo nữa
Trong nắng mới lên
Khi quê vừa thức giấc,
Kìa
đòng lúa
Dậy rồi
ăn sáng
Gi
t sương mai
Trên lá
Vơi đ
y…
Và đây
Nh
ững cây tre già cỗi
Thả
lá rơi
Trên sóng nư
ớc

Bồng bềnh
Giả làm thuyề
n
ợt qua tất cả
Nào khó khăn
Gian kh

Cuộ
c đời…
Mây vân trôi
Soi mình trên n
ưc
n hoa cười
Lá vẫy vẫy
Chào tôi…
Rồ
i như có kẻ bực mình
T
ưởng tôi vô tình đến thế hay sao?
Mà giận dỗi ném vào tôi
Quả
chin
Nơi xum xuê tr
ĩu trái
Cây già…
Quả chin vỡ

Tách đôi và n

Hiện ra kìa
Nàng thiếu nữ lòng tôi
Ôm khối tình chới vớ
i
Tôi sao đành
Tôi
chỉ ôm đỡ một lúc thôi…
Thế rồ
i thôi
Cây già ơi
Ác đ
ộc
Tôi phải ở lại này
Ôm giữ
Khối tình của em và của tôi…

07/2004

Nguyên Hữu

 

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét