Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013

XUÂN LÒNG



XUÂN LÒNG

Cho anh xin nụời này em nhé
Nhẹ nhành thôi, anh hái bằ
ng đôi môi
Ư
c mơ anh chỉ có bấy nhiêu thôi
Không cần biế
t ưc mơ đời sao hết
Đê mê l
ắm, nụi thu lóng ngóng
Vương l
ạnh đầy, tê cứng cả môi anh
Hỡi xuân xanh, hỡi tuổi trẻ ngọt lành
Xin hãy sống, với nồng nàn cuộc sống
Vui nụ
i, môi ưc khát môi mong

THƯƠNG LẮM MIỀN TRUNG



THƯƠNG LẮM MIỀN TRUNG

Bão qua rồi, nước lũ cũng bỏ đi
Cơn l
ốc buồn, ngác ngơ tìm mẹ bão
Qua cái ào, gào thét mãi kh
ơi xa
Tang thương quá, bao mái nhà g
ẫy sập
Miền trung đau, Quảng Bình nhói nghẹn ngào
Quảng Trạch gào, Quả
ng Sơn ba người chết
Rỉ vế
t thương, loang vết máu quê nghèo
Chiế
n tranh đâu? sao hoang xơ như th

ĐÁM CƯỚI NÀNG THƠ


ĐÁM CƯI NÀNG THƠ

Một lều tranh lặng giữa dòng
Một con thuyền nhỏ đói lòng khách th
ơ
M
ột chàng trai trẻ thẫn thờ
Một trái tim đỏ vẫn chờ tình yêu
Bao giờ yêu nhỉ bao giờ
Nhà tranh sống động nhấp nhô giữa dòng
Thuyền nan kia chứa đầy lòng
Vầ
n thơ tình ái chàng khờ mong yêu

ĐÁM CƯỚI



ĐÁM CƯỚI 


Đám cưới quê tôi khổ cái nghèo
Buồ
n thương đất bám họ hàng theo
Ô hô váy kéo tươi đ
ồng lúa
Guốc dép giầy kia cũng buộc treo
Chị
nói anh cười bà gặng gắng
Nhìn nhau nố
i bước ngã là tèo
Vui không
đám cưi quê tôi đấy
Sóng vỗ dòng sông thấ
y đó reo.

HOA THỜI GIAN



HOA THỜI GIAN


Giêng hai thẹn ấp đào xuân sc
Tháng đư
ợm loa kèn nức nở
Sáu th
sen hương ngào ngạt nắng
Năm không phư
ợng bảy cháy trời nhừ
Đầ
u mười ngắn ngủi mình bông trắng
Tám chín dài thân họ cúc màu
Cảm thán đi tìm
đưa máy chụp
Làm duyên thiếu nữ thẹ
n hoa ư?

CON YÊU MẸ



CON YÊU MẸ

Những cái ôm vỡ òa trong thổn thức
Ngư
ời mẹ già nức nở cùng đứa con
Hai mái đầu bạ
c - xanh xoa cơn nghẹn
Hờn giận rồi cũng chấp nhận bên nhau
Nấc rung lên một câu truyện khổ
đau
Ngày xưa
ấy mẹ hai mươi con
Lỡ
duyên mơ, người mẹ trẻ mang bầu
Khinh bỉ lắm, dòng đờ
i qua cười nhếc

BỨC TRANH QUÁ KHỨ


BỨC TRANH QUÁ KHỨ

Ta vẽ em, nàng tiên của lòng ta
Cây cọ vẽ mấy vạt mầu buông thả
Mái tóc dài, đôi mắt, mũi, bờ môi,...
Đôi gò má, chiếc cằm nhân hậu quá
Em hiện dần từng nét cọ của ta
Làn da mỏng, trắng hồng đầy sức sống
Xuống phập phồng, à không được rồi ta
Mầu trắng pha một chút mầu ghi đá

Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

KỈ NIỆM



KỈ NIỆM
(Tam ngũ hành)

Thu lạnh rồi
Em lặng lẽ
lang thang
Vương khóe m
ắt
Một giọt sầu
đượm nhớ
Anh ở đâu
Ký dội vọng về...
Gió sảng mê
Nhớ gì mà đi lạc