Thứ Tư, 30 tháng 12, 2015

PHÙ DU


Đã hết rồi khúc nhạc hờn
Tiếng réo gọi cũng tắt cơn
Bỏ quên xuân thì đương sắc
Người neo gió sương phó mặc
Nắm đất chờm lọng tóc xanh
Vòng hoa trắng đỏ mong manh

Thứ Bảy, 26 tháng 12, 2015

NGƯỢC ĐỜI



Giấc mơ thường bay cao lắm
Theo gió vi vu trời thẳm
Ôm theo nàng thơ dệt thiêu
Câu - vần tặng cuộc sống yêu
Nhưng mà tại sao lại thế
Chẳng như người ta thường kể

Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2015

NỖI BUỒN NGỌT



Chợt nhận thấy nỗi buồn ngọt phết
Mình ta thôi nào đâu ai biết
Giót một chén đời… một chén thêm
Một chén riêng… giót chén tàn đêm
Đắng lại cay… chua rồi lại ngọt
Những hão huyền điên cuồng nhảy nhót

Chủ Nhật, 13 tháng 12, 2015

LÒNG ĐÊM



Đêm
Một vũng lầy tĩnh lặng
Anh ném vào
Đêm
Những tiếc nuối
Tha hương

Thứ Bảy, 12 tháng 12, 2015

MẸO VẶT



Lạc rang ai muốn giòn lâu
Rang đi, tắt bếp phun mau rượu vào
Đảo đều hết nóng… muối nào
Rắc đi để thử… tớ xào ngó sen
Muốn rằng không bị thâm đen
Một ti nước lã nhớ nghen… trước xào…

Thứ Hai, 23 tháng 11, 2015

TRÁI TIM DỐI LỪA



 

TRÁI TIM DỐI LỪA

 

Hoa thơm hoa đẹp ong bướm vãn
Người xinh người đẹp có kẻ theo
Em xinh em đẹp em chẳng kiêu
Ừ, kể bao nhiêu chăng cũng được
Còn tôi xin gửi có một câu

Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2015

MONG CON ĐỪNG NGÃ



Ai còn có mẹ ngó mà đi
Vững bước đôi chân nhọc xá gì
Sáu khắc hờn dài đau mắt dõi
Năm canh mộng ngắn tủi thân nguy
Con à bậu vẫn nhìn theo đó
Tí hỡi mày đang ngẫm với bì

Thứ Bảy, 21 tháng 11, 2015

GIÁNG SINH MONG ANH



GIÁNG SINH MONG ANH
(Song thất lục bát)

Giáng sinh mà em mơ giấc lạnh
Bình rượu nồng lại thiếu bóng anh
Xa xăm tìm giấc mộng lành
Giọt sầu ứ đọng lá cành lắc lư...

Cỏời hoa nở đu làn gió
Thì thào than thở lời nhỏ to
No-el dạo ấy đến giờ
Xuân thì thiếu nữ dại khờ hay không?...

NỤ CƯỜI VÀ CON TIM

 
Khi con tim và nụ cười
Đã không còn đi chung lối
Con tim đau nhìn nụ cười
Đợt sóng môi hời hợt gượng…

Kẻ tha hương nhớ quê hương

Thứ Tư, 18 tháng 11, 2015

LẶNG ĐỢI


Những bông hoa, những chồi non lặng đợi
Bông tuyết trắng rữa tan thay áo mới
Lạnh lùng thế tìm đâu thấy nụ cười
Một lớp chăn dầy tuyết khéo phủ phơi
Tôi lang thang giữa cõi người xa lạ
Trĩu tâm hồn những chuỗi buồn hỉ hả