Thứ Hai, 8 tháng 11, 2004

NGUỒN ĐAU TRÀN RƯỢU



NGUỒN ĐAU TRÀN RƯỢU

Ngày và đêm
Thế thôi – vẫn thế
Buồn vẫn buồn
Đau vẫn đau
Sầu đè nặng

Ngực căng buốt giá
Trái tim hóa đá
Tê tái hồn ta
Biết sao? – đành kệ
Này thì buồn
Này thì đau
Này thì sầu thảm
Rượu này đây
Ta uống cho say
Sẽ quên hết
Nào thì uống
Một… hai… ba… bốn chén
Lạ chưa này
Sao chửa thấy say?
Hay chưa đủ
Nào uống đi cho đủ
Ực… chẹp… khà…
Cũng tới độ rồi đây
Chai rượu đổ
Lăn khô không khốc
Ta cuồng quay
Liệu ta đã say?
Kỳ lạ quá
Say không quên – lại nhớ
Những bóng hình
Ngày tháng đã qua
Ta vật vã
Trong ta vò xé
Rỉ máu ta này
Rồi gục ngã trong sảng mê
Ta thấy gì trong cơn mê khủng khiếp?
Choàng dậy và
Ta lại đớn đau
Làm sao đây?
Rượu này đã cạn
Ta ôm đầu
Ta ghì chặt tim ta
Kệ như thế
Chợt ngất đi
Lạnh giá…

11-2004

Nguyên Hữu

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét