Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2001

MÊNH MÔNG MÙA ĐÔNG

 

 


MÊNH MÔNG MÙA ĐÔNG

 

       Nội mùa đông

Từng cơn gió              mang về          bao lạnh giá                quạnh hiu.

Mưa                 rơi rả rích,

Ngày qua ngày

Từ sáng           tới       tận đêm thâu.

Ai?...

Kìa ai              đang đứng       dưới mái hiên  nhà ai.

Ai        đang xòe tay                đón những       hạt       mưa bụi bay,

Bay li ti           đầy trời

Bay li ti           dính đầy          tay ai               nhỏ             mảnh mai.

Và ai                đang dưới mưa

Rướn dài         từng vòng xe,

Mắt đưa           tìm chỗ ẩn

Tránh những   hạt       mưa bụi bay.

Hà Nội            mưa bụi bay,

Hà Nội                        thật là hay,

Có hai              người trú mưa tại đây

Dưới mái hiên

Có hàng cây    phía     trước lạnh lùng.

Qua đời           mấy     phím nhạc rung,

Chết bên          đôi       bóng lạ lùng

Không nụ cười

Không mở lời vài câu.

Cớ vì đâu?

Bên nhau         nghe mưa hát

Bản nhạc sầu   mênh mông

Sầu      vút từng không

Sầu      dài tháng năm

Đến     tận bây giờ

Sầu hững hờ

Em hững hờ

Mỗi mùa đông             Hà Nội mưa bụi bay

Bay li ti           đầy trời

Bay li ti           không lời

Em      mãi xa vời…

 

 

09.12.2001

Nguyên Hữu

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét