TRÒ ĐỜI
Phản bội
đâu say nắng chút à
Đôi mình
gắn bó mãi anh nha
Chỗ kia
tiếng huýt ai vừa thả
Góc nọ điệu kèn kẻ mới qua
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
TRÒ ĐỜI
Phản bội
đâu say nắng chút à
Đôi mình
gắn bó mãi anh nha
Chỗ kia
tiếng huýt ai vừa thả
Góc nọ điệu kèn kẻ mới qua
NGOẠI
TÌNH
Hôn nhân
hạnh phúc một gia đình
Vỡ vụn
tan hoang bởi ngoại tình
Chả bác
vài đùm đưa phía miệng
Nem bà mấy
nắm buộc nơi đinh
Phiêu lưu lắm bận đùa không tưởng
CHIẾC Ô
QUAN HỆ
Thế thời
này lắm nhiễu nhương
Tham công
nhác việc lại thường có danh
Chỉ cần
ông, chú, bác, anh
Sợi dây
quan hệ nắm nhanh để lười
Kẻ thì mồi để treo môi
HÓNG
Nhìn xem
chị đó đang xung trận
Ngó thấy
anh kia mải thủ đòn
Bác vội
trèo tường cho cảnh rõ
Cô mau
kéo ghế chỉnh khung dòm
Ui choa sợ vợ nhà không nóc
QUA CƠN
GIÔNG
(Gieo vần
ba tiếng)
Giọt nước
mắt rơi trong đêm gió mưa
Tiếng nuốt
ngược tả cay đắng nào vừa
Vang tứ
phía bao nhiêu lời thiên hạ
Chấp nhận mà, đau thế đã toại chưa?...
TIẾNG GỌI
TỪ CUỘC SỐNG
(Gieo vần chéo)
Đôi mắt cứ
mải mê nhìn
Quên tiếng
hơi thở ngừng lại
Kèm theo
ngắt quãng nhịp tim
Giật mình ngỡ ra đi mãi…
THÌ RA LÀ
MƠ
Cuối năm
buồn tiết trời mưa
Cành khô
buốt lạnh cho vừa lòng đông
Chiều nay
ai có về không
Đường
phơi những lá tơ lòng héo khô
Mưa mà, ướt sạch cơ đồ
HỒI XUÂN
(Tứ thất
cửu)
Mùa thu
Hà Nội
Một buổi
sáng tắm gội trong sương
Nỗi niềm
che giấu giữa vô thường hồi xuân…
Nhiều lần thoáng nhớ
Xin có đôi lời cùng chia sẻ với tác giả và ace thi hữu khi cảm nhận nội dung bài thơ ĐÀNH QUÊN của tác giả: Nguyên Hữu.
Một lời Xin nói với mọi người về bài thơ là (— TIẾC — )
Hầu như tất cả các chi tiết của bài thơ đều liên quan đến từ này , mặc dù tác giả không xử dụng từ ở trong bài