TRỐNG RỖNG VÀ RỐI LOẠN
(Gieo vần chéo)
Hơ… đột nhiên thấy trong người lạ kỳ
trống rỗng
Loạng choạng như say như người thiếu
máu thế này
Đôi tay run run, đôi chân tự dưng nhẹ
bẫng
Đỡ nổi thân không? người như đi mượn đi vay…
Chắc có thể do ảnh hưởng nhà cao tầng
đấy
Không khí loãng trong một môi trường
không đổi thay
Thứ tệ hại với con người ngày đêm trỗi
dậy
Nhưng nào ngạc nhiên trước dòng cuộc
sống vội quay…
Nhiều ý tưởng chẳng liên quan trong
não bùng cháy
Thi thoảng sục sôi rít lên muốn được
một lần
Thăng hoa thôi, thăng hoa đi đợi chờ
gì đấy
Máu lửa thôi nào tại sao còn mãi phân
vân…
Đứng lên đi. Đứng lên rồi nhưng mà cẩn
thận
Sự cân bằng cần vững chắc nhất ở đôi
chân
Không đứng vững. Trời ơi. Ngã, ngã
thêm. Thật giận
Chẳng thèm quan tâm ta hờn dỗi cả phàm
trần…
08-11-2023
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét