Thứ Tư, 10 tháng 11, 1999

VỊ ĐẮNG TÌNH YÊU



Mất nàng rồi lòng tôi sao trống vắng
Trước mắt tôi là màu trắng mênh mông
Còn bên dưới đất khô cằn nứt nẻ
Và trên trời chỉ xanh thẳm xa xăm…

Tôi không hiểu sao tình nàng lại thế

Sao dễ dàng như bướm đậu cành hoa
Để mình tôi cay đắng nuốt hận tình
Để mình hoa đứng ngóng trông tàn úa…

Tôi cứ ngỡ tình yêu là sức mạnh
Chẳng có gì ngăn cản được tình yêu
Nh
ưng tôi đã nhầm nhầm không tha thứ
Để giờ đây tôi lặng với bóng mình…

Tôi đâu biết tình yêu đầy toan tính
Đầy ham muốn và lòng tham vô đáy
Nên tôi dễ dàng bị tình yêu ruồng bỏ
Bơ vơ ở lại ngóng chờ, buồn đau…
VỊ ĐẮNG TÌNH YÊU
11/1999
Nguyên Hữu

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét