TỚ KÉN VỢ
(Lục ngôn thể)
Tớ kén vợ này bớ người ta
Vừa kêu cái có ngay, chà
Đây cô giáo trẻ đăng ký
Đó bé nhà nông tìm qua
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
TỚ KÉN VỢ
(Lục ngôn thể)
Tớ kén vợ này bớ người ta
Vừa kêu cái có ngay, chà
Đây cô giáo trẻ đăng ký
Đó bé nhà nông tìm qua
PHÒNG KHÁCH SẠN
(Bát điệp)
Căn phòng rất đẹp hãy nhìn xem
Thảm chải phòng hoa thực sự mềm
Sạch lắm phòng không hề phấn bụi
Thơm mà điện đúng thể phòng đêm
SỐNG THẬT
(Gieo vần tiếp)
Tình yêu đủ lớn rồi
Bàn việc kết hôn thôi
Nhé đừng gây thương tổn
Đau lòng không tính vốn…
VĨNH BIỆT CỤ TỔNG
(Gieo vần tiếp)
Một vì sao bỗng nhiên vụt tắt
Muôn triệu người trào dâng
nước mắt
Khóc thương tiếc cho một anh
hào
Cả cuộc đời giản dị thanh tao
DỨT KHOÁT
(Gieo vần nối)
Anh có về quê ngoại với em không nhỉ?
Mà chần chừ với dáng vẻ đầy hồ nghi
Đứng dậy nào khoác ba lô lên và đi
Quê đang gọi kìa… cứ vớ va vớ vẩn…
NGƯỜI VẼ NGƯỜI
(Thuận nghịch độc)
Tranh vẽ muốn nàng mộng giấc trong
Bảng mầu pha trộn uốn thân trông
Xanh trời đượm áo khoe vàng đỏ
Tím bút tô son thích nhạt hồng
HẠNH
Xem thôi! Chỉ dõi theo thôi
Tự dưng mất dấu thấy người nhạt tênh
Mắt đời một phía chênh vênh
Nông sâu bạc bẽo ai bênh nổi nào
Ngộ ra chữa bệnh kịp sao
QUÁ KHỨ VỘI VÀNG
(Lục ngôn thể)
Những bông gạo rụng đỏ đường rồi
Người đi mau quay lại nơi
Biền biệt bao năm nhung nhớ
Chia ly nhiều tháng phai phôi