CÁI VỊ ĐỜI
Chán đời
lên núi nương mình
Chốn
hoang ít cảnh vô tình máu tanh
Lên đây
nhuộm lấy mầu xanh
Quên thù
đỏ mắt sắc đanh liếc nhìn
Quên đi cái cảnh khó tin
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
CÁI VỊ ĐỜI
Chán đời
lên núi nương mình
Chốn
hoang ít cảnh vô tình máu tanh
Lên đây
nhuộm lấy mầu xanh
Quên thù
đỏ mắt sắc đanh liếc nhìn
Quên đi cái cảnh khó tin
XÓM SỢ VỢ
Vợ ai vừa
mắng chồng người
Làm mây
tan biến khiến trời vút cao
Tớ nhìn dạ
thấy nôn nao
Đi ra rồi
lại đi vào bất an
Ngõ ngoài đuổi trận gió khan
CHIẾC CỬA
SỔ
(Nhất bát
nhất)
Nhìn
Cánh cửa
nửa đêm bung ra khoe bóng
Tối
Có
TINH
SƯƠNG
(Tân hình
thức)
Sáng chớm
lạnh
lạnh như
là
ly nước
đá
rùng mình khoe
CUNG SẦU
(Tam ngôn
bát cú)
Xuân vẫn
còn
Phía đầu
non
Sao em gọi
Đến mỏi
mòn
Bằng điệu
nhạc
Khúc tình
son
Khoe chiếc
áo
Cưới chưa
tròn…
02-04-2023
Nguyên Hữu
NIỀM TIN
TÌNH YÊU
(Gieo vần
ôm)
Em đừng
là nắng chỉ ban ngày chiếu sáng
Để đêm về
cô độc có anh với anh
Nhìn cuộc
sống bon chen đầy những tranh dành
Anh muốn có em nhiều hơn mỗi buổi sáng…
CHUYỆN
TÌNH HOA SEN
(Gieo vần nối)
Em mơ thấy
gì
Tâm hồn
trinh nữ
Anh gieo
câu chữ
Tìm thấy vần thơ…
BẤT LỰC
Kêu trời
thì cứ thế kêu
Gọi người
đâu khác nhiễu điều người che
Cái hay
cái đẹp họ khoe
Ai thương
ai được một bè giống nhau
Hai tay ôm đỡ lấy đầu
ĐỘ CHÍN
(Thủ vĩ
ngâm)
Nhiều người
biết chấp nhận bình an
Để thấy
lòng yên những phút nhàn
Phán xét
làm gì thêm rối chuyện
Phê bình cũng chẳng bớt xuôi trang
MIẾNG MỒI
(Lục bát
biến thể)
Bà lão lặng
lẽ ngồi nhìn
Tờ báo
đưa tin người mẹ bỏ đi
Những đứa
con đó ấy thì
Lo lắng
chỉ vì thừa kế đất đai…