Thứ Tư, 13 tháng 5, 2015

THÁN CẢNH



Non đưa cổ rắn ngắm mầu trời
Quyện gió mơ nhìn chút ái phơi
Son nắng quệt đùa tươi sắc dậy
Phấn mây tô lấp ảo sương vời
Mòn thân xác kệ năm đo tháng
Vỡ khối tâm buông thế nối thời

Thứ Ba, 5 tháng 5, 2015

SAI VỊ TRÍ



Một vết nứt rạn của cuộc sống xung quanh ta
Đêm ngày rỉ vỡ phô bầy những hỗn tạp ra
Làm con người ta hoảng sợ… mà lúc trước đó
Tại cái điểm nứt rạn đó… họ dẫm, đạp, chà…
Không thương tiếc lên cái vị trí như vô dụng
Không đem lại lợi ích cho họ bao ngày qua

Thứ Hai, 4 tháng 5, 2015

ẢI MỸ NHÂN


Em đây dáng chuẩn cũng ưa nhìn
Nhìn kỹ mà xem vẻ đẹp chìm
Chìm nổi bồng lai anh thấy chửa
Chửa khoe thủy động bác chưa tin
Tin đi mở mắt ra dòm thử
Thử lại khùa tay thấy đớ vin

Thứ Bảy, 2 tháng 5, 2015

MÙA THU KỂ CHUYỆN 5

 

 


MÙA THU KỂ CHUYỆN 5

 

Em thường kể lể chuyện mùa thu
Anh chẳng nghe đâu… lại, ứ ừ
Hờn nũng chi mô thèm chiếc lá
Nằm bên vẽ lại nụ hôn nhừ…

 

02-05-2015

MÙA THU KỂ CHUYỆN 4

 


 

MÙA THU KỂ CHUYỆN 4

 

Em thường kể lể chuyện mùa thu
Gieo rắc nơi cây những hận thù
Con lá đành xa… tay lũ gió
Trụi trơ tất cả vận đầu sư…

 

02-05-2015

MÙA THU KỂ CHUYỆN 3

 

 


MÙA THU KỂ CHUYỆN 3

 

Em thường kể lể chuyện mùa thu
Giam hãm màu xanh ở ngục tù
Quần áo phai mầu nâu đất sỏi
Loang vàng gượng nắng thẫm tương tư…

 

02-05-2015

MÙA THU KỂ CHUYỆN 2

 

 


MÙA THU KỂ CHUYỆN 2

 

Em thường kể lể chuyện mùa thu
Giống lắm… ông già mới nhập cư
Tán thán đêm ngày quần áo mặc

Thời trang - đổi mốt sẽ là hư…

 

02-05-2015

MÙA THU KỂ CHUYỆN

 

 


MÙA THU KỂ CHUYỆN

 

Em thường kể lể chuyện mùa thu
Cổ hủ, quê mùa lạc lõng như
Kẻ ở trên trời rơi xuống đất
Hiền khô thật sự chẳng quen gu…

 

02-05-2015

Thứ Năm, 30 tháng 4, 2015

ANH ƠI EM NHỚ MÙA NÀY NĂM ẤY



Anh đã quên rồi giấc mộng xưa
Ơi còn thiết rứa chuyện chiều mưa
Em mong nắng gội con đường nhỏ
Nhớ dáng ai qua chiếc ô vừa
Mùa hạ buồn cười hờn kẻ ở
Này tim thổn thức nũng đêm chờ

Thứ Hai, 27 tháng 4, 2015

EM CHỜ CƠN MƯA


Bầu trời chiều nay quấn một chiếc khăn tang
Cơn gió vô tình như anh – kẻ phũ phàng
Cưỡng đoạt đôi môi em quay lưng bỏ chạy
Bờ môi trinh thổn thức tình yêu vội vàng
Giọt lệ hai hàng gào than, van nài mãi
Mà im lìm u ám lắm cả không gian