Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

SAY THU


SAY THU

Mong manh sợi nhớ
Thu lòng
Mấy ngày tàn luyến
Thu mong điều gì
C
ười chi, không thể ở - đi
Nhiệm mầu không có khóc gì giọ
t mưa
Buông tay
Đưa lại nắm tay

BUỒN...



BUỒN...

Trăn trở gì mà buông thả nét thu
Kêu gọi lắm mấy lờ
i người cuộc sống
Tôi biết đó, tôi biết tên em nữa
Có cần không con có, cháu có rồi
Thì vẫn biết, làm Thiệ
n và tích Đức
Vỗ tay nhiều, không chỉ có riêng anh
Ờ có thể, chắc là không còn cách
Danh tiếng buồn, già - trẻ cởi xuân xanh...

KẺ TIÊU HẾT TÌNH YÊU


KẺ TIÊU HẾT TÌNH YÊU
(Tam ngũ hành)

Vừa xa anh
Em lại có một người
Cũng thế thôi
Đời vui khoe chăn gối
Ngậm châu cười
Đắng mấy cõi cuộc vui...
Lớp sóng xô
Cũng tan bờ cát trắng

MỘNG RU



MỘNG RU

Buông dài mắt quyện thu mong
t thương một cõi xuân lòng hỏi ai
Đư
ợm chi bùa ngải hương phòng
Bồng không sức số
ng mơ nồng con tim
Ngát đời luyến nụ cầ
u xin
Thương ngư
ời nhọc bước đi tìm vần thơ
V
tơ quấn sợi tình khờ
Lả
lơi khúc nhạc thẫn thờ mùa thu

HỌA – THƠ


HỌA – THƠ

Trần gian tươi mấy cho vừa
Này chàng họa sĩ vẽ thừa hay sao
Hừng đông bừng sáng xôn xao
Kìa bao dãy núi xì xào vớ
i nhau
Mây vư
n múa lưn trên đầu
Đồi hờn suối khóc bấ
u đau sương gầy
Cỏ nhìn cây
Lặng

Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013

XUÂN LÒNG



XUÂN LÒNG

Cho anh xin nụời này em nhé
Nhẹ nhành thôi, anh hái bằ
ng đôi môi
Ư
c mơ anh chỉ có bấy nhiêu thôi
Không cần biế
t ưc mơ đời sao hết
Đê mê l
ắm, nụi thu lóng ngóng
Vương l
ạnh đầy, tê cứng cả môi anh
Hỡi xuân xanh, hỡi tuổi trẻ ngọt lành
Xin hãy sống, với nồng nàn cuộc sống
Vui nụ
i, môi ưc khát môi mong

THƯƠNG LẮM MIỀN TRUNG



THƯƠNG LẮM MIỀN TRUNG

Bão qua rồi, nước lũ cũng bỏ đi
Cơn l
ốc buồn, ngác ngơ tìm mẹ bão
Qua cái ào, gào thét mãi kh
ơi xa
Tang thương quá, bao mái nhà g
ẫy sập
Miền trung đau, Quảng Bình nhói nghẹn ngào
Quảng Trạch gào, Quả
ng Sơn ba người chết
Rỉ vế
t thương, loang vết máu quê nghèo
Chiế
n tranh đâu? sao hoang xơ như th

ĐÁM CƯỚI NÀNG THƠ


ĐÁM CƯI NÀNG THƠ

Một lều tranh lặng giữa dòng
Một con thuyền nhỏ đói lòng khách th
ơ
M
ột chàng trai trẻ thẫn thờ
Một trái tim đỏ vẫn chờ tình yêu
Bao giờ yêu nhỉ bao giờ
Nhà tranh sống động nhấp nhô giữa dòng
Thuyền nan kia chứa đầy lòng
Vầ
n thơ tình ái chàng khờ mong yêu

ĐÁM CƯỚI



ĐÁM CƯỚI 


Đám cưới quê tôi khổ cái nghèo
Buồ
n thương đất bám họ hàng theo
Ô hô váy kéo tươi đ
ồng lúa
Guốc dép giầy kia cũng buộc treo
Chị
nói anh cười bà gặng gắng
Nhìn nhau nố
i bước ngã là tèo
Vui không
đám cưi quê tôi đấy
Sóng vỗ dòng sông thấ
y đó reo.

HOA THỜI GIAN



HOA THỜI GIAN


Giêng hai thẹn ấp đào xuân sc
Tháng đư
ợm loa kèn nức nở
Sáu th
sen hương ngào ngạt nắng
Năm không phư
ợng bảy cháy trời nhừ
Đầ
u mười ngắn ngủi mình bông trắng
Tám chín dài thân họ cúc màu
Cảm thán đi tìm
đưa máy chụp
Làm duyên thiếu nữ thẹ
n hoa ư?