Thứ Tư, 1 tháng 7, 2020

BẤT LỰC

 

BẤT LỰC

 

Có những lúc bất lực đến như vậy

Gánh mưu sinh mà giã mỏi trên đường

Gắng lắm rồi... vì nơi đó yêu thương

Chìa tay với mà vô phương cứu rỗi...

 

Nỗi buồn vò tâm hồn thành tội lỗi

Lặng một mình đếm ngược những ngày qua

Đếm kỉ niệm cái thủa ấy đã xa

Để nhặt lại ướt bàn tay... nước mắt...

 

Nắng giận hờn nỗi chi mà gay gắt

Con sông đời cạn hẳn, đã khô rồi

Kẻ kiếm mồi đói lả lấy chi bơi

Ngoe nguẩy giẫy đuối hơi tàn tiễn biệt...

 

Màn đêm buông, giọt sương lay mải miết

Tiếp sức thêm để bước tiếp con đường

Trả nợ nghiệp! Nơi cõi tạm vô thường

Nhiều đau khổ, ít yêu thương, hạnh phúc...

 

 Giữa mơ hồ, thực hư nhiều oan ức

Hồi chuông vang xoá bỏ những tâm tà

Một khắc thôi an lạc cũng chẳng xa

Nhưng qua khắc vẫn đậm đà bất lực...

 

01-07-2020

Nguyên Hữu

 


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét