Chủ Nhật, 3 tháng 10, 2004

CHIỀU KHÓC



CHIỀU KHÓC

Nỗi đau chôn chặt trong lòng
Tháng năm vùi lấp
Đau nằm
Ngủ ngon.
Chiều mưa buồn quá
Chiều ơi
Cô đơn chợt thấy
Vô tình thế sao?
Nỗi đau trỗi dậy lúc nào
Bao nhiêu kỷ niệm cũng trào dâng lên
Con tim như có vật chèn
Mà sao
Ngột nghẹn
Quặn từng cơn đau
Ai những bảo:
Quên
Thật dễ…
Vậy mà so tôi chẳng thể thế này
Thì đây
Nó cứ tràn về
Cản ngăn không thể, tràn về thì đau
Làm sao?
Tôi phải làm sao?
Ai giúp tôi nào
Tôi đau lắm ai ơi!...
Gào kêu chẳng tiếng đáp lời
Chỉ bên ngoài trời
Có tiếng mưa rơi
Đớn đau vật vã mình tôi
Chiều buồn – chiều khóc ngoài trời đầy vơi…

10-2004
Nguyên Hữu


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét