LÃNG QUÊN
Nỗi sợ ở trần thế
Không phải sự cô đơn
Mà là sợ lãng quên
Không còn ai nhớ đến…
Hãy sống và cống hiến
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
LÃNG QUÊN
Nỗi sợ ở trần thế
Không phải sự cô đơn
Mà là sợ lãng quên
Không còn ai nhớ đến…
Hãy sống và cống hiến
CHUYỆN KIẾP NÀY
Bất ngờ chàng hỏi nàng
Nếu có kiếp sau này
Hãy quên anh nhớ lấy
Hãy chọn kẻ giầu sang…
Cô nàng rơm rớm lệ
DU HÀNH
Tìm thấy ánh hoàng hôn
Khi mặt trời đang lặn
Rất đẹp trong đôi mắt
Không phải của người mù...
Luôn tiếp nối đấy như
LUÂN CHUYỂN
(Ngũ ngôn bát cú đường luật)
Hoàng hôn rụng xuống rồi
Giọt nắng khẽ tàn rơi
Tiễn mộng chìm vào đất
Mang đêm thả khắp trời
ĐẰNG SAU NỤ CƯỜI
Tôi vẽ nụ cười
Nụ cười nguệch ngoạc
Một nụ cười khác
Chỉ mỉm cười thôi…
Vẽ một đôi môi
BẠN LÀM GÌ KHI GẶP CƠN ĐAU
Gặp những cơn đau khủng khiếp bạn
sẽ làm gì?
Nhắm mắt lại và chờ Thần chết đến
bắt đi?
Lưỡi hái kề cổ lôi hồn rời xa
thân thể
Ti hí mắt nhìn có sự đổi thay
không tệ…
Có lần nào đau quá mà bạn từng buông xuôi
VỀ VỚI CUỘC ĐỜI THỰC
(Ngũ ngôn bát cú)
Sẽ chẳng có phép mầu
Kết đẹp không thấy đâu
Cuộc sống vốn nghiệt ngã
Ít cố gắng còn lâu
HOẠ SĨ
GIÓ
Gió thật
nghịch ngợm
Gió kéo mầu
trời
Ra tận
ngoài khơi
Hoà vào
nước biển…
Màu lục tan biến