TRỐNG RỖNG
Tôi về đâu? Con
tim hờn ngúng nguẩy
Gót chân đau
trong đầy dẫy nỗi đau
Chỉ đường biết
đâu là chỗ khác mầu
Mà lặng lẽ bàn
chân vừa lộ dấu...
Chiếc lá già
chán đời chẳng níu, bấu
Thinh lặng rơi,
rõ thẩm thấu thế thời
Nằm hong khô cạnh
vết máu hong phơi
Tìm rữa-mục
trong hồn người từng trải...