Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2016

CHÁN



CHÁN

Buồn ơi rụng xuống ảm quê chiều
Mấy trận ta cười khỏa được nhiêu
Tửu cảnh chua môi rầu rĩ lắc
Trà đời chát miệng tái tê kêu
Moa về hứng giận mùa đương tháng

Thứ Sáu, 9 tháng 12, 2016

LẶNG NHÌN CUỘC SỐNG



LẶNG NHÌN CUỘC SỐNG

Khi thấy những cảnh đời còn đói khổ
Bỗng đưng mình lãng mạn có nghĩa chi
Cuộc sống xoay vần bao bận thịnh xuy
Nay phung phí nhỡ mai này lâm cảnh…

Ta xuôi dòng cùng bao người kiêu – chảnh

Thứ Tư, 30 tháng 11, 2016

VÔ ĐỀ



VÔ ĐỀ
(Song thất lục bát)

Phố khuya lạnh mình anh vội bước
Ngọn gió đùa bọng nước hong sương
Cô liêu vấy ảm con đường
Bước chân cô độc chạnh thương kiếp người

Thứ Tư, 9 tháng 11, 2016

LẶNG ĐÔNG




LẶNG ĐÔNG

Đông về rồi – đong xứ người thật lạnh
Bờ môi khô – đôi mắt gánh sầu đời
Vài đông qua ta đi kiếm nụ cười
Mà u ám một vùng trời tê tái…

Lại động đông tìm đường về dài mãi

Thứ Ba, 11 tháng 10, 2016

SAY NHAU


SAY NHAU

Em đã nghĩ anh đã giết em sao
Bằng nụ hôn bao lần anh khao khát
Nụ hôn đầu ngọt ngào và ướt át
Em chết rồi… em chết bởi say anh…

Anh đưa em đi vẹn những ngày xanh

Thứ Ba, 4 tháng 10, 2016

GIÃ CUA


GIÃ CUA

Một đẫn tròn đầu nắm gọn tay
Đưa lên hạ xuống mạnh chưa này
Khi nhanh nhịp gấp như dùng máy
Lúc chậm cung hời cũng rất bay
Nước rỉn bao nhiêu anh hứng chọn

Thứ Ba, 27 tháng 9, 2016

SAY – CA



SAY – CA


Anh đi
Ngày tháng dài thê
Tha hương đất khách
Mộng – mê lặng người…

Tìm đâu

Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2016

ĐỢI NGHE



ĐỢI NGHE

Anh vẫn thường gieo điều ước đơn sơ
Bên gia đình… mà ước mơ thật khó
Ước mơ đó chỉ bóng đêm thấu tỏ
Những buổi đi làm vò võ mình anh…

Cái ôm nhẹ thủa ấy qua mong manh

Thứ Sáu, 23 tháng 9, 2016

NGƯỜI ĐẸP ẢNH


NGƯỜI ĐẸP ẢNH
(Thủ vĩ ngâm)

Em là thiếu nữ của lòng anh
Vấn thoảng hương quê thật mát lành
Một chút xa xưa thành cổ tích
Vài phần hiện thực gợi xuân xanh
Nhiêu thu lặng lẽ gom tình lại
Bấy hạ âm thầm kiếm ái quanh

Chủ Nhật, 18 tháng 9, 2016

TIẾNG THƠ



TIẾNG THƠ

Giọt lệ tuôn dài ta khóc thơ
Thơ ơi cô độc đến bao giờ
Giờ đây ai kẻ thơ đọc nữa
Rữa cả thói đời – hỏng giấc mơ…

Ta biết ta khờ nhưng có sao